Đại Tội của Ác Ma: Người thợ may ở Enbizaka - Đệ Nhị Chương, phần 1
Ở phía tây bắc Edo, thủ đô của Jakoku, có một vị cao tăng tên là Giyara.
Lúc tròn mười sáu tuổi, ông bắt đầu cuộc hành trình đi qua nhiều quốc gia để tìm kiếm chân lý của thế gian.
Chuyện xảy ra khi Giyara đi đến vùng đất Izami, nằm xa xa về phía nam Eto.
Trên đường leo lên ngọn núi tên là là Inasa, ông ta nhận ra có một sinh vật kì lạ đang bò trên mặt đất.
Tiến lại gần, ông nhận ra nó có hình dáng rất kì lạ. thoạt nhìn thì trông nó như một con cừu non, nhưng đôi chân lại gầy như chân chim, và có một cái đuôi lốm đốm như rắn.
Trên lưng nó là sáu cái cánh với nhiều kích thước khác nhau.
Tin chắc nó là một loại yêu ma quỷ quái, Giyara bắt đầu tụng kinh.
Nhưng một lúc sau, sinh vật đó nói chuyện với Giyara bằng ngôn ngữ con người.
“Nhà sư, giúp tôi với.”
“Không được. Thứ yêu ma như ngươi không nên tồn tại trên thế gian này. Hãy ngoan ngoãn quay về địa ngục đi.”
“Ngài nói là tôi đã làm sai chuyện gì sao? Đối xử với tôi như một kẻ xấu xa chỉ vì ngoại hình trông như vậy là phân biệt đối xử đấy.”
“Ý ngươi là không đúng sao?”
“Tôi không biết nữa. Khi tỉnh lại, tôi đã nằm trên ngọn núi này rồi. Tôi không có bất kì kí ức gì về những chuyện diễn ra trước đó. Vậy nên cũng có thể là tôi độc ác giống như nhà sư nói, nhưng cũng có thể không.”
Cảm thấy lời của yêu ma này cũng có điểm đúng, Giyara ngừng tụng kinh.
Nhìn kĩ hơn, yêu ma này bị bỏng khắp người.
“Sao mà ngươi lại bị bỏng như thế này vậy?”
Giyara hỏi yêu ma.
“Tôi không biết. Như tôi mới nói đấy, tôi không nhớ được chuyện gì đã xảy ra với mình hết.”
“Bây giờ thì ta sẽ chăm sóc vết thương cho ngươi. Sau đó ta sẽ đánh giá con người của ngươi.”
Giyara ôm lấy cơ thể của yêu ma, đi đến một ngôi chùa trên núi ở gần đó.
Nó trông như một ngôi chùa bỏ hoang không còn được sử dụng từ lâu rồi, nhưng lại là nơi Giyara chăm sóc cho yêu ma, và qua đêm.
Sáng hôm sau, khi Giyara tỉnh dậy, yêu ma đã biến mất. Thay vào đó là một thanh niên khỏa thân đang đứng trong khu vườn của ngôi chùa.
“Nhà ngươi là ai?”
Giyara hỏi.
“Tôi chính là kẻ được ngài cứu.”
“Thứ yêu ma đó? Ngươi có thể biến thành con người sao?”
“Có lẽ là vậy. Hoặc cơ thể con người này mới là hình dáng thật sự của tôi.”
Quả thật cơ thể của người đàn ông kia có những vết sẹo giống với yêu ma, vậy nên Giyara quyết định tin lời anh ta.
Hai người quyết định ở lại ngôi chùa cho tới khi vết thương của người đàn ông lành lại.
“Dù đây là một ngôi chùa bỏ hoang nhưng cũng là nơi Đức Phật cư ngụ. Khỏa thân quả thật không tốt.”
Giyara nói rồi đưa áo cà sa cho anh ta.
“Nếu như sống cùng nhau thì sẽ tốt hơn nếu anh có một cái tên.”
Người đàn ông nói anh ta không nhớ được tên của mình, vậy nên Giyara đặt tên cho anh ta là “Gakusha”.
Giyara dành cả ngày để tụng kinh tại ngôi chùa trên núi kia.
Còn về Gakusha, anh ta nhìn chằm chằm vào dáng vẻ của Giyara với vẻ thích thú.
Một ngày nọ, Gakusha hỏi Giyara
“Kinh Phật có vui không?”
“Ta không biết kinh Phật có vui hay không. Nhưng bằng cách tụng kinh liên tục, con người có thể hiểu được lời Phật dạy, đến gần hơn với chân lý của thế gian.”
Liệu tôi có thể nhớ ra mình là ai nếu tụng kinh không?”
“Ta không biết. Nhưng nếu cậu quan tâm, ta sẽ dạy cậu.”
Gakusha bắt đầu học kinh Phật từ Giyara.
Lúc tròn mười sáu tuổi, ông bắt đầu cuộc hành trình đi qua nhiều quốc gia để tìm kiếm chân lý của thế gian.
Chuyện xảy ra khi Giyara đi đến vùng đất Izami, nằm xa xa về phía nam Eto.
Trên đường leo lên ngọn núi tên là là Inasa, ông ta nhận ra có một sinh vật kì lạ đang bò trên mặt đất.
Tiến lại gần, ông nhận ra nó có hình dáng rất kì lạ. thoạt nhìn thì trông nó như một con cừu non, nhưng đôi chân lại gầy như chân chim, và có một cái đuôi lốm đốm như rắn.
Trên lưng nó là sáu cái cánh với nhiều kích thước khác nhau.
Tin chắc nó là một loại yêu ma quỷ quái, Giyara bắt đầu tụng kinh.
Nhưng một lúc sau, sinh vật đó nói chuyện với Giyara bằng ngôn ngữ con người.
“Nhà sư, giúp tôi với.”
“Không được. Thứ yêu ma như ngươi không nên tồn tại trên thế gian này. Hãy ngoan ngoãn quay về địa ngục đi.”
“Ngài nói là tôi đã làm sai chuyện gì sao? Đối xử với tôi như một kẻ xấu xa chỉ vì ngoại hình trông như vậy là phân biệt đối xử đấy.”
“Ý ngươi là không đúng sao?”
“Tôi không biết nữa. Khi tỉnh lại, tôi đã nằm trên ngọn núi này rồi. Tôi không có bất kì kí ức gì về những chuyện diễn ra trước đó. Vậy nên cũng có thể là tôi độc ác giống như nhà sư nói, nhưng cũng có thể không.”
Cảm thấy lời của yêu ma này cũng có điểm đúng, Giyara ngừng tụng kinh.
Nhìn kĩ hơn, yêu ma này bị bỏng khắp người.
“Sao mà ngươi lại bị bỏng như thế này vậy?”
Giyara hỏi yêu ma.
“Tôi không biết. Như tôi mới nói đấy, tôi không nhớ được chuyện gì đã xảy ra với mình hết.”
“Bây giờ thì ta sẽ chăm sóc vết thương cho ngươi. Sau đó ta sẽ đánh giá con người của ngươi.”
Giyara ôm lấy cơ thể của yêu ma, đi đến một ngôi chùa trên núi ở gần đó.
Nó trông như một ngôi chùa bỏ hoang không còn được sử dụng từ lâu rồi, nhưng lại là nơi Giyara chăm sóc cho yêu ma, và qua đêm.
Sáng hôm sau, khi Giyara tỉnh dậy, yêu ma đã biến mất. Thay vào đó là một thanh niên khỏa thân đang đứng trong khu vườn của ngôi chùa.
“Nhà ngươi là ai?”
Giyara hỏi.
“Tôi chính là kẻ được ngài cứu.”
“Thứ yêu ma đó? Ngươi có thể biến thành con người sao?”
“Có lẽ là vậy. Hoặc cơ thể con người này mới là hình dáng thật sự của tôi.”
Quả thật cơ thể của người đàn ông kia có những vết sẹo giống với yêu ma, vậy nên Giyara quyết định tin lời anh ta.
Hai người quyết định ở lại ngôi chùa cho tới khi vết thương của người đàn ông lành lại.
“Dù đây là một ngôi chùa bỏ hoang nhưng cũng là nơi Đức Phật cư ngụ. Khỏa thân quả thật không tốt.”
Giyara nói rồi đưa áo cà sa cho anh ta.
“Nếu như sống cùng nhau thì sẽ tốt hơn nếu anh có một cái tên.”
Người đàn ông nói anh ta không nhớ được tên của mình, vậy nên Giyara đặt tên cho anh ta là “Gakusha”.
Giyara dành cả ngày để tụng kinh tại ngôi chùa trên núi kia.
Còn về Gakusha, anh ta nhìn chằm chằm vào dáng vẻ của Giyara với vẻ thích thú.
Một ngày nọ, Gakusha hỏi Giyara
“Kinh Phật có vui không?”
“Ta không biết kinh Phật có vui hay không. Nhưng bằng cách tụng kinh liên tục, con người có thể hiểu được lời Phật dạy, đến gần hơn với chân lý của thế gian.”
Liệu tôi có thể nhớ ra mình là ai nếu tụng kinh không?”
“Ta không biết. Nhưng nếu cậu quan tâm, ta sẽ dạy cậu.”
Gakusha bắt đầu học kinh Phật từ Giyara.
Nhận xét
Đăng nhận xét