Đại Tội của Ác Ma: Người thợ may ở Enbizaka - Đệ Nhất Chương, Lục Mạc, phần 3
Một người bạn đồng hành của Kokutan-douji, Saruteito, đang đứng ở một vách đá bên bờ biển.
Có một hang động tự nhiên rất lớn bên trong vách đá. Cô đang đứng trước hang động.
“Hừm, nơi này… có vẻ hiện tại không được sử dụng, nhưng lại có dấu vết can thiệp của con người. Thật khả nghi… á.”
Rồi cô chuẩn bị tiến vào bên trong.
“Khoan đã!”
Một người đàn ông mang bộ vest trắng, từ phía sau đi tới ngăn cô lại.
“Tiểu thư, cô đang làm gì ở đây vậy?”
Saruteito quay người lại.
“…Vậy thì anh là ai? …á.”
“Tôi là Kiji Yarera của Thương hội Yarera Zusco. Còn cô— Ồ, hiểu rồi, hừ.”
Kiji khịt mũi, nhìn lại toàn bộ ngoại hình của Saruteito.
“Chiếc mặt nạ khỉ kì lạ đó, mái tóc xoăn kì lạ đó, và bộ kimono lòe loẹt đó— Chắc hẳn cô là một người bạn đồng hành của Kokutan-douji, Saruteito.”
“Ồ, vậy là anh biết về tôi… á.”
“Tôi không biết cô tới Onigashima để làm gì, nhưng hiện giờ đang có một vấn đề nhỏ ở đây. Nếu cô cứ đi lang thang và chõ mũi vào chuyện không phải của cô thì bọn tôi sẽ gặp rắc rối.”
“—Tôi thấy có khá nhiều người đàn ông mang vest giống anh trong thị trấn. Hình như bọn họ đều là đồng nghiệp của anh… á.”
Saruteito và Kiji đối mặt, hai bên đều lườm nhau.
…Nhưng vì Saruteito mang mặt nạ, ta không biết liệu có đúng là cô ta đang lườm không.
“…Tôi hỏi một câu được không?”
“Là gì vậy?... á.”
“Cô cứ kết thúc câu nói của mình bằng ‘á’. …Đó là gì vậy?”
“…Tôi đang thể hiện sự tôn trọng với người sáng lập ra tộc Rangu của bọn tôi, ngài Saruteito đời thứ nhất. Tôi nghe nói cô ấy luôn kết thúc lời nói của mình bằng ‘á’ như thế này, vậy nên tôi bắt chước cô ấy. Chiếc mặt nạ khỉ này cũng là mô phỏng theo bản gốc.”
“…”
“…”
Tiếng sóng êm dịu chảy ngang qua hai người.
“…Hình như cuối câu vừa rồi bị thiếu ‘á’.”
“–!? …á!”
“—Có cảm giác như cô đang ép bản thân vậy. Thôi kệ đi, chỉ cần đừng cản đường bọn tôi là được, cô hiểu chứ?”
“Dù anh bảo là đừng có cản đường, nhưng vì tôi không biết các anh đang làm gì nên cũng không thể nào cản đường được… á.”
“…Hiện tại Thương hội Yarera Zusco đang truy tìm hung thủ của những vụ giết người diễn ra ở Enbizaka. Hắn ta… tôi sẽ không bỏ cuộc cho đến khi tự tay giết hắn!”
Kiji không hề che giấu cơn thịnh nộ.
“Người thân của anh bị giết sao? Nhưng mà trả thù bị cấm ở Jakoku này… á.”
“Cô nghĩ tôi còn quan tâm đến luật pháp của đất nước này chắc!? Tôi sẽ tìm ra hung thủ và giết hắn—chỉ vậy thôi.”
“…Rồi, ưng làm gì thì làm. Mục tiêu của tôi chỉ là tìm kiếm thanh kiếm được truyền lại trong gia đình thôi. Tôi chẳng hứng thú gì với mấy vụ này cả… á.“
“…Vậy thì được.”
“Nhưng—ha ha ha.”
“Có gì buồn cười sao?”
“Cậu bạn của tôi lại là người tọc mạch. Nếu nghe được chuyện này, không biết cậu ta có ở yên được không nữa…á.”
“…Hừm. Vậy thì cô nói với cậu ta đi. Nếu làm gì sai thì tôi sẽ không bỏ qua dễ dàng đâu.”
Kiji quay người đi, bỏ Saruteito lại.
Nhận xét
Đăng nhận xét