Đại Tội của Ác Ma: Người thợ may ở Enbizaka - Đệ Nhất Chương, Tứ Mạc, phần 4
Ta không biết tại sao cô ấy lại về muộn như vậy. Có lẽ cuộc đàm phán thương mại với người Freezis kia mất nhiều thời gian hơn dự kiến, hoặc cô đã nói dối Kai, thực ra cô rất muốn đi săn tiên cá với Perrier và người của bà ta… Dù sao thì cô ấy đang quay về cửa tiệm Miroku trong đêm tối.
Lúc đó, ta—cây kéo mà ta ở trong, đang ở cùng với Kayo.
Chúng ta không ở trong tiệm may. Khi ấy, Kayo đang chờ Mei tại một góc khuất của đường giữa.
Sau khi thấy Mei đi ngang qua tiệm may, cô vội vàng cầm hai cây kéo may trong trong tay, tiến về phía trước.
Nấp sau tiệm soba, khi Kayo thấy Mei đang đi tới, cô thong thả bước ra trước mặt cô ta.
Mei mở to mắt khi thấy có người đột nhiên xuất hiện, nhưng ngay lập tức nhận ra đó là Kayo.
“…À, cô Kayo. Lâu rồi không gặp. Sao muộn rồi mà cô còn làm gì ở nơi này vậy?”
Mei chuyện thật tử tế. Nhưng có thể thấy được sự căng thẳng trong mắt cô ấy. Dù có là người quen thì đột nhiên gặp nhau vào nửa đêm như thế này, phản ứng như vậy cũng không có gì là lạ.
Kayo không trả lời Mei, lặng lẽ thu hẹp khoảng cách giữa hai người. Và rồi cô lấy ra chiếc kéo kiểu phương Tây mà cô đã giấu kín.
Cây kéo phương tây cơ bản bao gồm hai lưỡi kéo có tay cầm, và ở điểm tựa có một con vít giữ chúng lại với nhau. Hai lưỡi dao phải tựa vào nhau để hoàn thành nhiệm vụ.
Giống như một đôi vợ chồng hòa thuận, người từng là mẹ của Kayo đã nói vậy.
Những trước đó, Kayo đã gỡ bỏ con vít ở điểm tựa của cây kéo phương Tây, tách nó thành hai lưỡi dao có tay cầm. Cô cầm một cái trong tay phải, một cái trong tay trái, giống như cầm một cặp song đao nhỏ.
Mei ngay lập tức nhìn ra sát ý của đối phương. Cô nhanh chóng quay người, cố chạy theo hướng ngược lại với hướng cô ấy đang đi tới.
Nhưng Kayo lại nhanh hơn, nhảy về phía Mei và giữ vai cô ấy lại bằng khủy tay phải.
“Giúp—”
Đó là những lời cuối cùng của Mei.
Ngay sau đó, lưỡi dao Kayo cầm trong tay trai không một tiếng động lướt qua cổ Mei .
Ngay khi lưỡi dao được rút ra, máu tươi tuôn ra từ cổ họng của Mei.
Không kịp kêu lên một tiếng, Mei quỳ xuống tại chỗ.
Lưỡi dao Kayo mang theo ban đầu chỉ là những cây kéo, không phải là công cụ để giết người như thế này. Dù sắc đến đâu, chúng cũng không thể gây tử vong với một vết cắt trên cổ.
Vậy nên Kayo dùng chân đè Mei đã gục ngã xuống, cô chém vào cổ họng Mei bằng lưỡi dao bên tay phải.
Và rồi, tiếp theo, với lưỡi dao bên tay trái—
Phải, trái, phải, trái—
Lặp đi, lặp lại—
Ban đầu, Mei còn thể hiện một chút kháng cự.
Nhưng cơ thể cô dần mất hết sức lực, cuối cùng hoàn toàn bất động.
Nhưng có vẻ cô ta vẫn còn thoi thóp.
Kayo chụm hai lưỡi dao lại với nhau—
Giáng đòn chí mạng vào ngực Mei.
“…Bộ kimono đẹp như vậy đã bị mình phá hủy.”
Kayo thì thầm, lau khuôn mặt đẫm máu của mình. Tất nhiên, toàn bộ chỗ máu đó đều phun ra từ cơ thể của Mei
Kayo cởi bộ màu đỏ bị xé rách và nhuốm máu của Mei ra, mang nó về nhà.
Từ khi sinh ra, Kayo được nuôi dạy như con gái của một thợ may, nên cô không thể biết võ thuật.
Tất nhiên đây là lần đầu tiên cô giết người.
Ta đã dõi theo Kayo từ khi cô còn là một đứa trẻ, vậy nên ta chắc chắn.
–Vậy làm sao Kayo có thể giết Mei một cách khéo léo như vậy?
Ta đoán như thế này.
Đối tượng trao đổi cơ thể với Kayo—
Đó là, Elluka, là người giỏi những thứ như vậy—
“…Này, này. Chờ tí đã. Đừng có tự nhiên nói ai đó là sát nhân chứ.”
Elluka một lần nữa cắt ngang câu chuyện.
(…Ta nói sai sao?)
“Như người thấy đấy, ta là người có đầu óc. Vung kiếm với dao không phải thế mạnh của ta. …Ờ, nhưng nếu tôi muốn làm thì chuyện đó cũng không phải không thể.”
(Ngươi nói ngươi chưa từng giết người sao?)
“…Cái đó ngươi cứ tự tưởng tượng. Nhưng— nếu muốn giết người, ta sẽ chọn những cách khác không cần dùng tới dao kéo. Như là những thuật mà ngươi biết đấy, hoặc thuốc độc…Rõ chưa?”
(Vậy chủ nhân ban đầu của cơ thể đó— người tên “Lukana” kia thì sao?)
“Chắc chắn cô ta cũng chỉ là một thợ may. Ta nghĩ cả đời cô ta cũng chưa từng cầm lấy một món vũ khí nào hết. …Chà, con cháu cô ta, dòng dõi samurai nhà Okuto, và Kayo lại liên quan tới họ. Có khi dòng máu ấy đột nhiên thức tỉnh không?”
Dù có là giả thuyết thì cũng thật vô lý. Một người không thể tự nhiên thành thạo võ thuật chỉ vì có dòng máu của samurai được.
Tự tôi hiểu rõ điều đó.
Elluka lại gõ nhẹ đầu bút vào cuốn sổ của cô ta và nói.
“…Điều đầu tiên xuất hiện trong đầu ta là ‘Kayo đã bị chiếm hữu bởi một ác ma’. Con người khi bị chiếm hữu bởi một ‘Ác Ma Đại Tội’ đôi khi có thể phát huy được sức mạnh siêu nhiên— Khi mới nghe về một loạt các sự kiện mà Kayo gây ra, đó là điều ta lập tức nghĩ tới. …Vào lúc đó ta vẫn nghĩ một trong ‘Ác Ma Đại Tội’, ‘Ác ma Tật đố’ đang ở trong cây kéo.”
(…Nhưng lại không phải vậy.)
“Sự thật ngươi là thứ ở trong cây kéo khiến giả thuyết của ta hoàn toàn đảo lộn.”
(…)
“—Nhưng mà, một giả thuyết khác đã xuất hiện trong đầu ta khi nghe được câu chuyện của ngươi.”
Elluka cười nham hiểm.
“Ta cần nghe thêm một chút nữa để đưa ra kết luận. …Trước mắt, hãy nói về lý do Kayo giết Mei. Theo như ta nghe được từ câu chuyện của ngươi thì Kayo nghĩ Kai là chồng mình— nhìn thấy anh ta gần gũi với Mei nên cho rằng anh ta ngoại tình, do đó đã giết cô ta trong cơn ghen tuông—đó là những gì ta nghĩ.”
(…Đó cũng là một cách diễn đạt hay đấy.)
“Đó là một câu nói chứa ẩn ý đấy. Thôi… được rồi. Tiếp tục nào.”
Elluka mở cuốn sổ ra.
Tôi không đọc được bất kì kí tự ngoại quốc nào được viết trên đó cả.
Cô ta nói là đang ghi lại câu chuyện của tôi, nhưng tôi không có cách nào để biết được có đúng như vậy hay không.
Nhận xét
Đăng nhận xét